Sự từng trải khiến chúng ta tin cậy
Sự quyết chí khiến chúng ta vững chãi
Đôi cánh vượt bão giông vỗ nhịp gọi đàn
Đôi cánh lấp lánh ánh sáng
Đã vút bay rồi - Mãi mãi.
Ông đang nhìn tất cả chúng tôi
Tự tin và cả tin
Đôi mắt chứa từng sâu những mỏ nước ngầm
Ẩm long lanh
Như gửi trao như kêu gọi.
Và mái tóc 70 lượt gió sương vẫn cứng cáp.
Đâu đó tiếng nức nở: Thầy ơi!
Tôi đã có những người thầy tuyệt vời
Tuyệt vời trí tuệ, tuyệt vời nhân hậu, tuyệt vời khổ đau
Và muộn màng bước cùng ông khu đô thị mới
Thấp bé lũn cũn như nương tựa, như tự hào
Ông nói đến công việc, công việc, công việc
Mỗi lời, mỗi lời đều nặng trĩu tương lai
Thế mà.
Tôi bật lên nức nở: Thầy ơi!
Có thể nắm tay nhau thật chặt
Sân người đông đúc và trầm mặc kia
Bàn tay thật ấm nóng và sạch sẽ
Nước mắt trung niên thật buồn
Gặp nhau gật đầu chào ướt đẫm:
Thầy tôi!
|